Tối?

Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian

Tất cả các Chapter trong Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian
A+ A-

Sau khi hoan ái xong Bạch Như Thanh mệt mỏi toàn thân đau đớn, trên ga giường còn lưu lại những giọt máu đào chứng minh nàng ta vẫn là xử nữ khiến cho Tam Hoàng tử rất hài lòng hắn ta sủng nịnh ôm nàng ta vào lòng rồi nói:
– Thanh Nhi giờ nàng đã là người của ta rồi sau này ta sẽ chăm sóc bảo vệ nàng , Việc của cha nàng ta sẽ sắp xếp ổn thỏa để ông ấy mau được phục chức sau đó ta sẽ xin phụ hoàng ban hôn cho chúng ta. Ta muốn quang minh chính đại đón nàng vào cửa.
– Dân lang trong sạch của thiếp đã bị chàng chiếm lấy rồi sau này chàng phải đối xử tốt với ta , không được cậy chiếm được ta rồi mà bỏ bê ta đâu đó.
Ra khỏi Như ý lâu Nhị Tiểu thư nên một chiếc xe ngựa sang trọng được Tam hoàng tử chuẩn bị sẵn cho nàng ta mà về phủ. Đưa đám ngân phiếu và Khế ước nhà đất cho Bạch phu nhân nàng ta tự tin nói :
– Mẹ hãy mau an bài hạ nhân thu dọn đồ đạc chuyển tới phủ đệ mới đi, Mẹ con ta sẽ ở 2 viện to nhất còn xắp xếp cho đám thứ nữ kia ở cùng di nương của chúng ở chung trong một viện đi, giờ chúng chỉ làm kẻ ăn bám chúng ta đừng đòi hỏi thanh cao gì nữa.
– Được được, Thanh nhi ngoan sau đợi ngày mai chuyển qua nhà mới ta sẽ đưa con đi mua sắm thêm nhiều trang sức và trâm cài mới.
Sau đó bà ta thông báo mọi người thu dọn đồ đạc và chuyển tới phủ đệ mới. Đám thứ nữ và di nương không hài lòng với sắp xếp của Bạch phu nhân khóc nháo nên hòng chống đối nhưng bị bà ta cho người vả miệng dọa đuổi đi nên đám bọn chúng sợ hãi không dám làm loạn nữa
– Đám các ngươi nghĩ mình là ai, Các ngươi nghĩ bây giờ vẫn là thiếp thất của Bạch thừa tướng và là thiên kim tiểu thư Bạch phủ sao? Các ngươi nên sớm tỉnh ngộ nhìn vào hiện thực đi, lão gia còn đang trong lao tù chịu khổ sở kia kìa vậy mà các ngươi còn đòi ăn ngon mặc đẹp có nha hoàn phục vụ ư? Các ngươi không tự biết thân biết phận thì đừng trách ta không niệm tình với lão gia mà đuổi các ngươi đi, tiền mua phủ đệ tiền nuôi các ngươi ăn uống hàng ngày là do con gái của ta phải đi gặp Tam hoàng tử nhờ vả mới có được, Vậy mà các ngươi ăn nhờ ở đậu còn ganh tị với chúng ta sao? kẻ nào không phục có thể lập tức biến đi, ta không chấp nhận kẻ ăn chùa uống chùa của ta mà chửi sau lưng ta đâu.
Đám người kia im re không ai dám ý kiến gì nữa , ai bảo bọn họ là kẻ không có tiền cơ nên đâu có thể nên tiếng, ai bảo họ không đẻ được đứa con gái xinh đẹp để đi câu dẫn Hoàng tử con vua cơ chứ.

Sau khi Bạch Như Thanh rời khỏi phòng chỉ còn lại Tam hoàng tử vẫn chưa chịu mặc y phục nằm trên giường vô cùng hưởng thụ. Bỗng nhiên chưởng quỹ gõ cửa nói có mang một vài món ăn nên đúng lúc hắn vừa hoạt động mạnh đang đói bụng nên liền đồng ý cho chưởng quầy mang thức ăn lên. Mặc quần áo xong hắn ăn các món ăn một cách ngon lành lại uống thêm rượu nữa. Đúng là hoạt động mất sức bây giờ ăn món gì cũng thấy ngon miệng. Sau khi ăn uống no nê thì hắn rời khỏi tửu lâu nên xe ngựa đi về phủ. Đợi hắn rời khỏi một người thần bí ở phòng bên cạnh cùng với Chưởng quầy mới nên tiếng nói chuyện :
– Lão Tần chuyện này ông làm rất tốt gia sẽ thưởng cho ông bất cứ thứ gì ông muốn.
– Bẩm gia lão phu nhận ơn cứu mạng của ngài lại được ngài cưu mang cho công việc kiếm kế sinh nhai nuôi gia đình , Lão mang ơn ngài chẳng hết sao lại dám nhận thưởng .
– Được rồi , lão hãy suy nghĩ kĩ đi bao giờ có việc gì cần ta giúp thì cứ nói với Lí quản gia một tiếng là được, lão lui đi .
Ông lão chưởng quầy bái lậy cáo từ lui ra cũng không quên đóng cửa gian phòng lại.
Nam tử trong phòng vừa nho nhã uống trà vừa nhếch mép cười . Đúng vậy vị nam tử này chính là Nhiếp chính vương gia Lí Hàn Lãnh của chúng ta. Bên cạnh hắn là hồn ma của Bạch Như Uyển.
Nàng ta theo chàng bay từ nhà tới đây quan sát đầy đủ vở kịch Sắc dục đầy kịch tính của muội muội ruột và vị hôn phu của nàng , lại biết thêm chàng đã sai chưởng quầy pha thêm thuốc vô sinh vào rượu của Tam Hoàng tử. Còn tận mắt chứng kiến hắn ta uống cạn cả bình rượu đó.
– Uyển Nhi ta đã đầu độc tên Tống Thế Dân đó khiến hắn vô sinh , tạm thời ta không giết hắn, ta còn nhiều kế hoạch muốn hắn từ từ chịu đau đớn mà chết đi, nếu bây giờ giết hắn thì quá nhẹ nhàng với hắn ta rồi.
Sau đó chàng ta rời khỏi tửu lâu tới Trân Bảo Trai muốn mua ít trang sức
và trâm cài cho nàng. Hồn ma của nàng cũng lặng lẽ bay theo sau . Quả là oan gia ngõ hẹp Tới Trân Bảo trai lại gặp mẹ con nhà Bạch phu nhân đi mua trâm cài và trang sức.
Chưởng quầy đang đích thân giới thiệu các mẫu mã mới nhất cho mẹ con nàng ta nhưng khi thấy Nhiếp Chính Vương tới thì ông ta gọi một người bán hàng lại yêu cầu bà ta tư vấn tiếp cho mẹ con Bạch phu nhân còn bản thân mình chạy ngay tới xum xoe lấy lòng Chàng.
Bạch phu nhân thấy vậy tỏ vẻ không hài lòng ra mặt còn bước tới chân trước mặt Lí Hàn Lãnh mà châm chọc
– Không biết vị này là phật lớn phương nào mà có đủ mặt mũi khiến cho chưởng quầy đang trực tiếp tư vẫn cho chúng ta phải chạy ngay tới làm thân.
Thấy mẹ ngoa ngoắt đá đểu vị nam tử trước mặt thì Nhị tiểu thư nhẹ nên tiếng trách dù sao vị nam tử này khuôn mặt rất anh tuấn nhã nhặn lại cộng thêm khí chất vương giả trên người toát ra không thể che đậy được , nhìn qua thôi cũng đủ biết người này không phú cũng quý, không nên gây ấn tượng không tốt với chàng ta được.
– Mẹ người quá lời rồi, có lẽ vị công tử này có hẹn trước với chưởng quầy hoặc có quen biết nên chưởng quầy mới như vậy. Xin hỏi quý tính đại danh công tử để dễ xưng hô, xin công tử thứ lỗi cho mẹ của tiểu nữ thất thố nói hơi nặng lời!
Chưởng quầy toan nên tiếng giới thiệu danh tính của chàng nhưng khi nhận được ánh mắt của chàng lời chuẩn bị thốt ra lại vội nuốt vào. Nhiếp Chính Vương là vị không khoa trương nên không phải ai cũng có cơ hội nhìn thấy khuôn mặt ngài. Vị trưởng quầy này biết được là do Trân Bảo trai và Như ý lâu đều là sản nghiệp của Nhiếp chính vương gia, nào có chưởng quầy nào nhìn thấy ông chủ đến kiểm tra mà không ra chào đón đâu chứ, ông ta có oan mà không thể giải chỉ đành im lặng.
– Ta chỉ là kẻ hèn mọn , không xứng để cô nương biết tiểu danh.
Chàng đã trả lời xa cách như vậy nhưng Bạch Như Thanh vẫn cắn lấy không rời :
– Xin hỏi công tử tới Trân bảo trai là muốn mua trang sức cho phu nhân hay cho bản thân vậy?
– Cám ơn tiểu thư quan tâm ta tới chọn trang sức cho một vị tri kỉ quan trọng
– Công tử là nam nhân có lẽ không hiểu về sở thích của nữ nhân , vậy để ta giúp công tử chọn nhé.
– Cám ơn ý tốt của tiểu thư, tại hạ có thể tự mình chọn lựa, ta biết rõ sở thích của nàng ấy.
Mặc dù như vậy nhưng Nhị tiểu thư vẫn bám theo Nhiếp chính Vương không rời , rồi còn khoe khoang phô trương mình có khả năng chọn trang sức chỉ nhìn qua có thể biết đồ tốt. Mặc cho nàng ta lải nhải không ngừng chàng cũng chẳng quan tâm .

Tags: read novel Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian, novel Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian, read Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian online, Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian chapter, Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian high quality, Ta vì nàng phiêu bạt nhân gian light novel, ,

Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chapter 8