Tối?

Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương

A+ A-

Nàng vừa kiểm tra cơ thể mình xong định bước xuống khỏi giường thì thấy Nha hoàn Tố Cẩm hôm qua vội vàng chạy tới. Giúp nàng lấy giày xỏ vào chân rồi mới cung kính nói :
– Tiểu thư sao người không nghỉ ngơi tiếp đi , dù sao vẫn còn sớm mà. Cơ thể người lại đang bị đau đớn không cần phải đi thỉnh anh lão gia và phu nhân đâu ạ.
Phạm Như Ngọc sinh ta trong gia đình bình thường từ nhỏ đã học cách tự lập, tự chăm sóc bản thân mình rồi. Lại cộng thêm 7 năm sống ở Đoàn gia với thân phận phu nhân trá hình kiêm giúp việc không công nên sớm đã quen tự thân vận động nay lại được người khác hầu hạ phục vụ khiến cô không quen chút nào.
– Không cần ta có thể tự mình làm được mọi việc, hàng ngày cũng quen thức dậy giờ này rồi nên bây giờ không thể ngủ thêm nữa .
Nha hoàn nghe nàng nói vậy thì vô cùng hoài nghi và thắc mắc vì Đại tiêu thư Lạc Nhu Nhi này tuy chăm chỉ học hành nhưng lại rất ham mê ngủ nướng. Chỉ cần là ngày nghỉ nàng ta đều tận dụng ngủ mọi lúc mọi nơi. Vậy mà hôm nay mặt trời lại mọc ngược hướng rồi sao. Nhưng với thân phận nha hoàn lên Tố Cẩm cố đè nén những thắc mắc của mình mà tỏ ra bình thường nhất có thể mà đứng một bên chờ sai bảo của Đại Tiểu thư. Dùng trong lòng nàng luôn thầm nghĩ Đại tiểu thư từ khi tỉnh lại đã thay đổi rất nhiều cứ như biến thành một người khác vậy.
Phạm Như Ngọc thấy cô bé nha hoàn này cũng khá trung thành và quan tâm Lạc Nhu Nhi đó nha. Nếu cô đã xác định rừ nay sẽ sống dưới thân phận của Lạc Nhu Nhi thì cũng lên tìm hiểu một chút của nàng ta mới được. Tự nhủ với lòng từ nay sẽ quên đi thân phận Phạm Như Ngọc với bao đau thương khổ ải để sống với thân phận mới là Lạc Nhu Nhi này. Từ nay hãy gọi cô là Lạc Nhu Nhi Tiểu thư.
Nàng qua sang nhìn Tố Cẩm cố tỏ ra bộ dạng chủ nhân mà nói :
– Ngươi tên Tố Cẩm phải không? Ngươi theo ta bao lâu rồi nhỉ. Ta từ khi tỉnh táo lại có lẽ do bị hoảng sợ quá độ lên bây giờ không nhớ được gì cả. Ngươi có thể nói cho ta biết mọi chuyện đã xảy ra và xuất thân và gia thế của ta cùng mọi người trong phủ giúp ta được không?
Tố Cẩm thấy nàng nói vậy thì yên tâm gạt bỏ nghi ngờ. Dù sao nàng ta luôn đi theo tiểu thư không rời nửa bước thì làm sao tiểu thư có thể bị giả mạo cơ chứ. Tự lấy tay vỗ trán vài lần tự trừng phạt mình rồi nhìn Lạc Nhu Nhi với ánh mắt tràn ngập có lỗi.
– Tiểu thư người thật sự bị mất trí nhớ rồi sao? Vậy mà Cẩm Nhi cứ nghĩ người bị lão gia dọa sợ đến phát điên rồi cơ, em còn nghĩ tiểu thư đã bị ai đó đánh tráo rồi. Làm em lo muốn chết đi được.
Sau đó nàng ta cứ khóc sướt mướt khiến chò nàng phải lại kéo nàng ta vào lòng mà ôm lấy rồi an ủi
– Không sao đâu, qua cả rồi. Sau này ta sẽ không làm em lo lắng nữa đâu. Yên tâm đi. Bây giờ có thể kể cho ta nghe mọi chuyện được chưa?
Tố Cẩm đưa tay áo lau nước mắt rồi mới nghẹn ngào kể lại
– Tiểu thư tất cả là do Tam di nương và Nhị tiểu thư hãm hại người đó. Rõ ràng khi đó Nhị tiểu thư cùng người đang ở trong phòng thêu khăn tay . Nàng ta lấy lí do muốn ăn cháo bát bảo lên đuổi em đi tới nhà bếp nấu cháo. Ai ngờ tới khi em tới nhà bếp lại bị Nha hoàn của tam di nương sai đi làm nhiều việc vặt nên rất lâu sau em mới nấu xong cháo trở lại phòng đã thấy trong phòng đông kín người. Còn nghe Tố Linh nói Tiểu thư người thừa dịp không có ai hẹn hò nam nhân làm chuyện đáng xấu hổ …. Hu Hu nô tì không tin nên đã cố chen khỏi đám người vào bên trong thì thấy trong phòng y phục vứt la liệt còn thấy người mà nam nhân khác trên giường phủ rèm kín nhưng vẫn có thể thấy hai người đang quấn quýt lấy nhau . Mà khi đó không còn thấy Nhị tiểu thư đâu nữa. Sau đó thì lão gia đùng đùng nổi giận chạy tới thì nam nhân kia đã mặc xong y phục rồi dùng khinh công bỏ đi rồi. Lão gia vô cùng tức giận lên sai rất nhiều thị vệ đuổi theo nhưng không có kết quả. Lão gia tra hỏi tiểu thư về danh tính tên nam nhân kia thì người nhất quyết nói mình bị oan và không biết hắn là ai cả. Lão gia không còn kiên nhẫn nên lệnh cho đám sai vặt lôi tiểu thưa đánh 30 đại bản để hòng ép hỏi nhưng tiểu thư vẫn một mực phủ nhận . Sau đó người vì đau đớn quá mà ngất đi được khênh về phòng nằm hôn ma đến chiều hôm qua mới tỉnh dậy đó. Nô tì cả đêm qua đã suy nghĩ rồi có lẽ chỉ có thể là Tam di nương và Nhị tiểu thư hãm hại người mà thôi.
Lạc Nhu Nhi khá ngao ngán , ở Hiện đại có hai mẹ con Đoàn Quang Tùng nàng đối phó đã muốn xỉu rồi mà ở cổ đại này lại nhiều kẻ thù như thế này thì muốn nàng phải sống sao đây?
– Vậy ta và Tam di nương cùng Nhị tiểu thư kia có ân oán gì không? Sao họ lại ra tay với ta độc ác như vậy?
Bấy giờ Tố Cẩm khẽ đưa mắt nhìn ra cửa và xung quanh xem có ai đi tới hay người rình trộm hay không, khi chắc chắn an toàn nàng ta mới nói :
– Thật ra thì tiểu thư không có đắc tội gì với bọn họ. Mà ngược lại người đối xử với mọi người trong Lạc phủ đều rất tốt. Nhưng mà vấn đề nằm ở Phu nhân- tức là mẫu thân của người mà thôi. Phu nhân luôn ghen tị với các thiếp thất được lão gia sủng ái lên hãm hại họ khắp nơi. Nghe nói Tam di nương mang thai được con trai nhưng bị phu nhân ghen ghét lên hãm hại khiến bà ta xảy thai. Nhưng ngại Phu nhân có nhà mẹ đẻ chống lưng lên không làm gì được lên mới chuyển hướng qua tiểu thư để trả thù mà thôi. Dù sao đây cũng không phải làn đầu tiểu thư bị phu nhân làm cho liên lụy ăn vô số thua thiệt rồi. Nhưng mà phu nhân cũng quá vô tâm đi. Tiểu thư bị bà ấy hại thành ra như vậy mà không bớt được một chút thời gian đi thăm hỏi gì cả. Nô tì nghe nói hôm qua Phu nhân còn kéo người qua viện của lục di nương làm loạn vì lão gia đã ngủ ở đó vài ngày rồi đó.
Lạc Nhu Nhi cũng không quá ngạc nhiên, vốn nàng cũng sớm đoán ra thân thể này chắc hẳn không có chỗ đứng trong gia đình này rồi ai ngờ lại thê thảm như vậy. Bảo sao đến một con nha hoàn như Tố Linh ngày hôm qua cũng tùy ý mà coi thường nàng.

Tags: read novel Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương, novel Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương, read Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương online, Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương chapter, Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương high quality, Dâm phụ mà ngươi nói là thê tử của bổn vương light novel, ,

Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chapter 10