Tối?

Chap 20- Đứa con của tôi!

Tất cả các Chapter trong Đứa con của tôi!
A+ A-

“Bé con bảo muốn ba nó ngủ cùng.”

Dáng vẻ nói dối e dè, khép nép của cô trông thật dễ thương. Trẻ con thì đúng là không nói dối, nhưng truyền đạt kiểu như vầy, thì hắn không chắc.

Mỉm cười xoa chiếc đầu ngốc nghếch, lắm mưu mẹo của cô, hắn cẩn trọng nằm xuống bên cạnh. Tay tiện ích làm vật kê đầu cho cô, không quên xoa xoa chiếc bụng nhỏ đang từ từ nhô lên.

Là một sinh linh, đúng là một sinh linh bé bỏng. Hắn nhất định sẽ trân trọng nó, sẽ yêu thương và cho nó mọi đặc quyền, lợi ích mà nó cần. Khánh Luân giờ đây chẳng cần gì, chỉ cần có cô và con bên cạnh, chỉ cần vậy, có lẽ, là quá đủ rồi!

(…)

“Mẹ sao vợ con la nhiều quá vậy, cô ấy có sao không?”

Đứng trước phòng sinh hắn lo lắng mà hỏi cả 2 bà mẹ.

Nghe vậy, họ bật cười vì sự ngây ngô đáng yêu của đứa nhóc mới đầu làm bố như vậy. Mà cũng phải thôi, hai bọn họ còn quá trẻ kiến thức làm cha mẹ còn non nớt, dốt nát đến nỗi đi mua đồ cho con mới chào đời, đã rinh một lùi đồ chơi về chất đống. Đúng là trẻ con sinh ra trẻ con mà.

Nghĩ rồi mẹ hắn ngao ngán mà cốc vào đầu hắn một cái mắng mỏ:

“Sao mày không vô mà hỏi bác sĩ.”

“Được vô à mẹ?”

Câu trả lời dứt khoát kèm tâm trạng có chút mong đợi, hớt hở của hắn khiến mẹ hắn càng như tức điên lên. Sao mà lúc khôn thì không cần khôn, lúc cần không mà lại ngu dốt đến nhường này cơ chứ. Bực bội bà cáu kỉnh mà đánh vào tay hắn chỉnh đốn:

“Mày câm đi, mày nói thêm câu vào tao đuổi mày khỏi đây đấy.”

Bởi đợi em bé chào đời khá lâu, mẹ cô mới tiện mồm hỏi đùa hắn:

“Con rể, con thích trai hay gái.”

Nhận được câu hỏi này Khánh Luân nhất thời chưa phản ứng kịp. Đúng rồi, hắn thích con trai hay con gái nhỉ? Bao lâu nay vì để tạo sự bất ngờ nên hắn và cô cũng không đề cập hay hỏi bác sĩ. Bởi dù gì con cũng là con, hắn chưa bao giờ có sự phân biệt. Thế nhưng, vừa tính nói ra suy nghĩ của mình, mẹ hắn đã đùa cợt mà bảo:

“Mày cẩn thận nha con. Sinh con trai kiểu gì nó cũng chiếm vợ mày.”

Tới đây hắn chợt nhận ra điều sai sai mà chưa bao giờ nghĩ tới. Phải ha, nhỡ vợ hắn bị tên nhóc đó độc chiếm thì sao? Hắn làm ba đương nhiên không thể đểu đến nỗi đá con mình ra chỗ khác khi nó chưa biết gì đâu ha? Nghĩ rồi hắn khựng lại mà cười gượng.

Mà chưa được mấy phút, cơn bão đời hắn đã tới. Cô y tá vui mừng hớn hở bế đứa nhóc vừa khóc oe oe ra reo lên:

“Con trai, là con trai. Chúc mừng gia đình ạ!”

“Có thể nhét nó lại chỗ cũ được không cô y tá? Xin cô đấy, chứ tôi không muốn ngủ chuồng gà?”

Câu nói của hắn vừa dứt tất cả mọi người xung quanh đều được một trận cười khoái chí. Quả là vẫn còn trẻ con, mà trẻ con thì đương nhiên là… dễ dụ!

Tags: read novel Chap 20- Đứa con của tôi!, novel Chap 20- Đứa con của tôi!, read Chap 20- Đứa con của tôi! online, Chap 20- Đứa con của tôi! chapter, Chap 20- Đứa con của tôi! high quality, Chap 20- Đứa con của tôi! light novel, ,

Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chapter 20