Tối?

Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết

A+ A-

Điền Vũ Trạch nghe quản gia nói vậy thì hài lòng khẽ gật đầu chứ không nói thêm gì nữa. Điền quản gia giúp Cô dọn đồ ăn về gần cậu chủ còn cô thì tiến lại giúp anh ta gỡ xương cá. Cô gỡ xương tới đâu sẽ đưa qua cho bát cho anh ta tới đó. Vậy mà khi liếc qua nhìn số cá mà cô vất vả gỡ được đã bị ai đó ăn sạch cả rồi. Thấy vậy cô đành cố gắng tăng tốc nhanh lên một chút. Sợ rằng ông chủ của mình sẽ phàn nàn nếu tốc độ gỡ cá của cô không kịp tốc độ ăn của anh ta.
Điền Vũ Trạch thì khá hài lòng và hưởng thụ đãi ngộ đó. Cứ vui vẻ đưa đũa mà nhấm nháp từng miếng cá được gỡ sạch sẽ xương rồi chấm với nước mắm tỏi ớt chua ngọt, đúng là ngon hết xảy. Đôi khi anh ta còn xuýt xoa lên vài câu vì ăn trúng phải hột ớt cay quá. Khiến cho Điền quản gia và Hạ Vô Ưu chỉ biết lắc đầu tiếc nuối vì đĩa cá đang dần bị anh ta ăn sạch rồi. Bọn họ cũng không dám động đũa mà tranh ăn lên chỉ đành nuốt nước bọt ừng ực, rồi ngao ngán mong sao anh ta mau no để chừa cho họ một chút thức ăn.
Sau khi ăn hết 3 khúc giữa của con cá và hai bát cơm với thịt kho và canh rau cải anh ta mới hài lòng vỗ bụng đứng lên.
– Tôi ăn no rồi, mọi người cứ từ từ dùng bữa nhé. Cô tên Hạ Vô Ưu phải không? Canh cá hơi nhạt nhé rau cải nấu hơi nhừ , thịt kho thì trứng chưa ngấm gia vị, cá rán thì hơi giòn quá… Nói chung là sau này cần cố gắng hơn nhé.
Nói một tràng phê bình không thương tiếc thì anh ta cũng bỏ đi lên phòng để lại hai người còn lại với ánh mắt ngờ vực. Nếu đồ ăn không ngon có cần ăn gần như hết nhẵn phần đồ ăn chuẩn bị riêng cho anh ta vậy không? Vậy nếu đồ ăn ngon thì không biết anh ta sẽ ăn tới đâu nữa.
Điền quản gia thì thầm suy nghĩ : ” Sao cậu chủ vốn kén ăn của mình hôm nay lại ăn như chết đói lâu ngày vậy? Xưa kia dù đầu bếp làm các món ăn đắt tiền hay ngon đến đâu cũng chưa từng thấy cậu ấy ăn nhiều như vậy. Đã thế lại còn cho phép Cô bé giúp việc dùng đũa của cô bé mà gỡ xương cá nữa chứ. Thật là quá bất bình thường mà.”
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ăn thì vẫn phải ăn , ông lão vội nhanh chóng nhập tiệc, từ nãy nhìn cậu chủ ăn mà bụng ông ta vốn đã bị ép cho đói đến léo kẹp vào rồi. Lại cộng thêm mùi hương thức ăn gọi mời khiến tuyến nước bọt tiết ra liên tục nên bây giờ gần như lưỡi khô miệng cạn cả rồi.
Hai ông cháu ăn uống vui vẻ sau đó Hạ Vô Ưu đem bát đũa đi rửa ,còn Điền quản gia giúp cô lau dọn bàn ăn.
Khi làm xong mọi việc đã là 12 giờ rồi. Mọi người đều có thể ngủ đến ba giờ chiều bắt đầu công việc. Điền Vũ Trạch sẽ lại đến công ty làm việc , còn ông quản gia sẽ gọi bên giúp việc theo giờ tới dọn dẹp sân vườn trong biệt thự để trồng thêm một vài loại rau củ mới. Ông ấy nói để vườn bỏ không thì cũng lãng phí nên muốn tự trồng rau củ sạch ăn cho đảm bảo sức khỏe. Còn công việc của cô vào buổi chiều sẽ lại lau dọn căn phòng chứa toàn giày dép và phụ kiện của ông chủ. Sau đó tới tầm 6 giờ sẽ bắt đầu nấu bữa tối. Sau đó 8 giờ có thể tan ca về nhà nghỉ ngơi rồi .
Cô được xắp xếp một căn phòng gần cạnh phòng của ông chủ để nhanh chóng dễ dàng xuất hiện mỗi khi anh ta cần gọi. Vào căn phòng được xắp xếp cho riêng mình với tông màu trắng tinh khôi, toàn bộ đồ dùng đều màu trắng, nệm và chăn thì có màu trắng sữa đục hơn một chút. Cô gái nhỏ nhanh chóng cởi giày vào leo lên giường định đánh một giấc ngủ, nhưng thấy cơ thể cứ dấp dính khó chịu, có lẽ do khi nãy nấu ăn mặc áo chống nắng nóng quá lên mồ hôi ra nhiều. Cô tự nhắc nhở mình hôm sau đi làm phải mang theo vài bộ quần áo để ở đây , tranh thủ giờ nghỉ ngơi buổi trưa mỗi ngày mà tắm cho mát mẻ rồi mới đi ngủ vậy. Dù sao ở đây mỗi phòng đều có nhà tắm nhà vệ sinh riêng ,lại có đầy đủ tủ quần áo và máy sấy tóc nữa, vừa đủ tất cả mọi thứ cô cần. Nghĩ vậy xong cô nhanh chóng bật điều hòa về 27 độ rồi ru mình vào giấc ngủ ban trưa dễ chịu từ cơn gió mát lạnh phả ra từ điều hòa.
Sau một giấc ngủ cơ thể như được bổ sung năng lượng. Vươn vai và ngáp vài cái cho cơ thể thả lỏng .
Cô bắt đầu công việc buổi chiều đầu tiên đó là đem hết đám giầy trong căn phòng đựng giày lau sạch. Cứ nghĩ chỉ có vài đôi thôi ai ngờ là nguyên cả một phòng khiến cô không khỏi choáng ngợp và thất vọng. Từ này giày mà bắt cô lau rửa khéo vài ngày mới xong. Không sao thời gian sau này còn nhiều, hôm nay tạm thời sẽ lau một hàng đầu tiên vậy. Theo như hợp đồng có ghi nếu là giày da cô cần dùng khăn lau nhẹ cho sạch bụi sau đó sẽ dùng si đánh giầy lại một lần cho đen bóng. Nếu đối với giày thể thao thì cần dùng tay nhẹ nhàng lấy bàn chải chà để giày , còn phần da cần lau bằng khăn ướt,sau đó nhanh chóng hong không tránh để bị ấm ướt gây bong tróc da.

Tags: read novel Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết, novel Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết, read Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết online, Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết chapter, Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết high quality, Tổng tài vô sỉ ăn vạ vợ yêu đòi bồi thường trinh tiết light novel, ,

Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chapter 9