Tối?

Kim chủ là chồng tôi – chương 34

Tất cả các Chapter trong Kim chủ là chồng tôi
A+ A-

“Con sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu. Nhiên Nhiên, cục cưng nhỏ không sao mà.”

Tôn Diệp Nhiên nhìn xuống chiếc bụng đang ngày một to lên của mình. Cô dịu dàng, ân cần, nở một nụ cười nhè nhẹ.

“Cha mẹ đợi cục cưng nhỏ này.”

Sau khi siêu âm xong, Tôn Diệp Nhiên và Trác Niên Đông trở về nhà. Trên đường đi, anh không quên mua kem chống rạn cho cô. Anh chăm sóc cô từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Tôn Diệp Nhiên rất hạnh phúc.

Khi hai người về đến nhà, người bôi kem cho cô cũng là Trác Niên Đông. Được quan tâm, chăm sóc Tôn Diệp Nhie chính là mơ ước của anh. Thấy anh làm thuần thục, chăm chú như thế, cô lại muốn chọc anh cười.

“Anh sợ em xấu, đúng không?”

“Xấu cũng được, cho mấy tên đàn ông khác bớt chú ý tới em.”

“…”

Hình như nhầm kịch bản rồi. Tôn Diệp Nhiên không có nghĩ như thế. Cô hỏi lại Trác Niên Đông.

“Anh thực sự muốn em xấu sao?”

Trác Niên Đông bất lực, đùng một cái nhéo lấy đầu mũi cô. Tôn Diệp Nhiên kêu đau, nhăn mặt lại.

“Bà cô của tôi ơi, em còn không tự hiểu sao? Em sợ em xấu hay anh sợ em xấu chứ?”

Nếu anh đã yêu Tôn Diệp Nhiên đến mức này rồi, thì anh có quan tâm tới ngoại hình của cô sao? Chỉ cần là Tôn Diệp Nhiên thì dù cô có trở thành thế nào, cô vẫn luôn luôn là người mà Trác Niên Đông yêu nhất cuộc đời này.

“Xong rồi.”

Tôn Diệp Nhiên may mắn không bị rạn da, không tăng cân quá nhiều. Quá trình mang thai của cô vô cùng thuận lợi, thoải mái. Nếu như không có sự chăm sóc thái quá từ Trác Niên Đông, có lẽ cô đã quên là cô đang có thai luôn rồi.

Ông trời không bạc đãi cô, đứa con nhỏ cũng hiểu chuyện, không làm phiền mẹ nó.

Tôn Diệp Nhiên bỗng nhiên cảm thấy chuyện mang thai quá dễ dàng. Đứa nhỏ này chưa kịp ra đời, cô đã tính đến chuyện có một đứa nhỏ khác.

Một trai một gái là đẹp nhất.

“Trác Niên Đông, đợi con lớn một chút, chúng ta sinh đứa thứ hai nha.”

“Lúc trước, em còn thề rằng cả đời này sẽ không sinh con cho anh.”

“Có sao?”

“Có.”

Trác Niên Đông rất đau lòng. Nhớ lại cái ngày hôm đó, giờ đây, tim anh vẫn rất đau. Tôn Diệp Nhiên có thể vì ghét anh mà nói vậy, không biết là cô vô tình hay cố ý, nhưng cô rõ ràng đã để lại cho anh một vết thương trong lòng.

Năm đó, Tôn Diệp Nhiên vừa đồng ý trở thành tình nhân của Trác Niên Đông, nên đã ra điều kiện cô sẽ không sinh con cho anh. Dĩ nhiên Tôn Diệp Nhiên cũng không thể để bản thân thiệt thòi quá nhiều, vẫn biết đòi hỏi kim chủ làm này làm nọ.

Trác Niên Đông đồng ý ngay, chỉ cần có thể giữ Tôn Diệp Nhiên lại bên mình, điều kiện gì anh cũng đáp ứng cô hết.

“Lần đầu của tôi… anh nhẹ chút…”

“Đây cũng là lần đầu của tôi… em cũng nhẹ nhàng chút…”

“Anh nói dối.”

Một người chủ động đi tìm tình nhân như anh còn có thể nói bản thân trong sạch sao?

“Tôi giữ gìn đến bây giờ đều là vì em.”

Trác Niên Đông đặt tay Tôn Diệp Nhiên lên cổ áo mình. Bàn tay mảnh khảnh đó… anh vừa sờ vào đã thấy thích rồi. Nếu như mỗi tấc da thịt trên cơ thể anh đều được bàn tay đó chạm tới thì tốt rồi.

“Em không tin, có thể kiểm chứng.”

“Bằng cách nào?”

“Đến đây “ăn” tôi đi.”

Tôn Diệp Nhiên ngơ ngác, chưa kịp định hình thì đã bị Trác Niên Đông kéo ngã xuống giường. Dù đã chuẩn bị trước tinh thần nhưng Tôn Diệp Nhiên vẫn rất luống cuống, hai tay bắt đầu run rẩy, không cởi được cúc áo cho Trác Niên Đông.

Anh rất mất kiên nhẫn, xoay người lại, đ.è cô dưới thân.

“Chết tiệt! Để em như thế thì bao giờ ông đây mới được phá thân chứ?”

Vậy là người chủ động mọi thứ lại là Trác Niên Đông. Tôn Diệp Nhiên chỉ thuận theo ý anh mà làm. Cô chưa từng ngờ tới bản thân sẽ có ngày phải đi đến con đường bán thân để kiếm cái ăn cái mặc.

Ngày hôm sau, Tôn Diệp Nhiên tỉnh dậy, còn Trác Niên Đông vẫn đang ngủ.

Cô nhìn Trác Niên Đông, chán ghét cái bản mặt của anh. Suốt những năm cấp ba, cô vì anh mà chịu vô số khổ cực.

Không hiểu đầu cô nghĩ gì, Tôn Diệp Nhiên lại nhanh chóng bỏ trốn. Chờ đến khi Trác Niên Đông tỉnh lại thì đã không thấy cô đâu. Anh chưa tỉnh ngủ hẳn, cầm điện thoại lên nghe mà cũng lười nhác.

“Chuyện gì?”

“Hình như Tôn tiểu thư muốn kiện ngài vì quan hệ với trẻ vị thành niên. Cô ấy chưa đủ mười tám tuổi.”

Tags: read novel Kim chủ là chồng tôi – chương 34, novel Kim chủ là chồng tôi – chương 34, read Kim chủ là chồng tôi – chương 34 online, Kim chủ là chồng tôi – chương 34 chapter, Kim chủ là chồng tôi – chương 34 high quality, Kim chủ là chồng tôi – chương 34 light novel, ,

Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chapter 34
ad banner ad banner