“Draco Malfoy”
Blaise gật đầu cười nhã nhặn khi nhìn thấy mái đầu bạch kim quen thuộc
“Có tin gì hay hả?”
Draco tặc lưỡi
“Cũng không hẳn”
Rồi gã liếc qua chiếc tủ rượu đồ sộ nơi góc căn phòng, tiến đến gõ nhẹ vào lớp kính mỏng
“Nhưng chắc chắn kẻ chết đói như cậu sẽ thích”
“Thôi nào, đâu đến mức đó chứ?”
Quay đầu nhìn khuôn mặt đắc ý của Draco, Blaise thở dài, cầm chiếc phi tiêu lên và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên phần lông vũ mềm mại
Phập!
“Dalmore 62”
Draco đảo mắt, lấy chai rượu ra trong khi mỉa mai
“Ái chà, tôi không nghĩ cậu mong chờ vụ này đến vậy đấy?”
“Câm đi, cậu thừa biết tai mắt của tôi ở khắp mọi nơi mà, chẳng có gì làm tôi bất ngờ hết”
Blaise vắt chéo chân, hướng mắt chờ đợi
Chai rượu bật nắp, thứ chất lỏng màu vàng óng từ từ lấp đầy chiếc cốc thủy tinh chạm khắc cầu kì
“Đến giờ thì mọi thứ vẫn theo kế hoạch”
Draco lên tiếng
“2 tuần”
Di ngón trỏ 1 vòng quanh thành ly, gã bật cười thành tiếng
“Chỉ 2 tuần, anh ta đã đồng ý”
“Bút sa thì gà chết”
Blaise nhấp 1 ngụm whiskey, để im lặng bao trùm. 8 năm trên thương trường và 12 năm quen biết đủ để hắn hiểu được phần nào con người Draco. Có được sự tín nhiệm từ hội đồng khiến gã như hổ mọc cánh, khát máu hơn, tham vọng hơn
Và xảo trá hơn nhiều
Những lời nói dối của gã dần khiến Blaise cảm thấy xa lạ. Đó là thứ có thể được đổi bằng mạng người hay lấy đi tất cả của 1 gia tộc hùng mạnh.
Một doanh nghiệp sở hữu nhiều khách hàng tiềm năng, có độ phủ sóng hoàn hảo, và trên hết, vô cùng trong sạch trong chuyện làm ăn như Vincent sẽ rất xứng đáng để Draco nhắm tới. Nếu đã kéo được Crabbe Vincent vào vũng bùn rồi, tất cả mọi việc đều trở nên đơn giản.
“Cậu biết đấy, cuộc nói chuyện có lẽ phải kéo dài tới nửa đêm rồi”
.
.
.
Bình luận