“Anh… anh hơi mắc tiểu…”
“Em… em nâng giúp anh nha…”
Dư Yên: “…”
Cô thở dài, lắc đầu ngao ngán. Dư Yên cảm thấy nhân sinh dường như đang đảo lộn. Đây là lời một kẻ ngốc có thể nói ra sao? Thô tục chết đi được.
Dư Yên cười gượng, kiên nhẫn nói.
“Dư Thừa ngoan, muốn đi vệ sinh có thể đến nhà vệ sinh. Tay chân lành lặn, thật sự không cần em n.â.n.g giúp đâu.”
Dư Thừa nghe xong, cúi gằm mặt xuống. Bả vai anh run rẩy. Hình như anh tổn thương mất rồi. Vài giây sau, anh ngẩng đầu. Đôi mắt hoa đào ngập nước, không chút vẩn đục nào nhìn chằm chằm Dư Yến.
Mặt anh đỏ ửng, đỏ đến tận mang tai.
Cánh môi mỏng màu anh đào mấp máy. Giọng nói trầm ấm, dễ nghe, du dương như tiếng đàn vang lên.
“Anh… anh không biết cách…”
“Thế chẳng lẽ từ trước đến nay anh nhịn đi tiểu?”
“Anh đột nhiên quên mất rồi!” Dư Thừa không chịu khuất phục, hét lớn. Khuôn mặt càng lúc càng đỏ. Nghe lời nói cũng đủ biết anh bỏ ra bao nhiêu can đảm rồi.
Dư Yên nghe xong. Cơ mặt khẽ giật giật mấy cái. Cô nở nụ cười đầy gượng gạo. Anh đang lừa con nít ba tuổi sao? Quả nhiên, kẻ ngốc vẫn mãi chỉ là kẻ ngốc mà thôi.
Cuối cùng, để đuổi Dư Thừa đi, Dư Yên đã phải dùng đến biện pháp cứng rắn.
“Anh mà không tự mình đi vệ sinh, tối nay đừng hòng trèo lên giường của em.”
Bị chọc trúng điểm yếu chí mạng, Dư Thừa lập tức sợ xanh mặt. Anh lập tức buông cô ra, lảo đảo lùi lại mấy bước. Xong, anh quay đầu bỏ chạy, thẳng tiến đến nhà vệ sinh.
Dư Yên đột nhiên cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân mình. Cô ngồi xuống ghế sofa, cầm kịch bản lên nhẩm thuộc. Ai ngờ, đọc chưa được một phút, sự nghiệp này đã phải bỏ dở.
Rầm!
Nghe tiếng động, Dư Yên hốt hoảng rời ghế, chạy đi xem xét Dư Thừa
.
Anh nằm trên mặt đất, trên sàn còn vương một vũng nước. À, đây là nước cô để lại sau khi tắm xong, chưa kịp khô đây mà. Cơ mà, thế quái nào anh đi đứng ra sao lại trượt nước mà té.
Dư Yên quan tâm hỏi.
“Anh ổn chứ?”
Dư Thừa lắc đầu, khóc thút thít, mếu máo nói.
“Tay… tay anh hình như… hình như hỏng mất rồi… huhu…”
“Bà xã, xin em đấy… giúp anh với… anh quẫn bách lắm rồi…”
Acp fb tui với bà ơi, tên Kiều Trinh á, tui comment bài bà k đc, huhu.